Hé lộ những gương mặt quan trọng của cuộc chiến bảo vệ Thành cổ Quảng Trị mùa hè 1972 trong "Mưa đỏ"
Sau teaser trailer đầy cảm xúc, phim điện ảnh “Mưa đỏ” tiếp tục công bố loạt poster nhân vật, khắc họa rõ nét hai chiến tuyến giữa mùa hè năm 1972.
Báo điện tử của Trung ương Hội Nông dân Việt Nam
Tổng biên tập: Nguyễn Văn Hoài
Phó Tổng Biên tập: Phan Huy Hà (Thường trực), Lưu Phan, Đỗ Thị
Sâm, Hoàng Sơn
Giấy phép hoạt động báo điện tử số 115/GP-BTTTT do Bộ TT-TT cấp ngày 01/3/2022 và giấy phép sửa đổi, bổ sung số 55/GP-BVHTTDL do Bộ VHTTDL cấp ngày 11/6/2025
Bản quyền thuộc về Báo điện tử Dân Việt.
Mọi hình thức sao chép lại thông tin, hình ảnh phải được sự đồng ý bằng văn bản .
Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất
Bộ tuyển tập của nhà văn Vũ Bão do nhà văn Hồ Anh Thái tuyển chọn. (Ảnh: ST)
Nhà văn Vũ Bão (1931 – 2006) tên thật là Phạm Thế Hệ, quê ở Thái Bình, nhưng gắn bó cả cuộc đời hoạt động văn học nghệ thuật tại Hà Nội. Ông là hội viên sáng lập Hội Nhà văn Việt Nam (1957) và là Phó Tổng thư ký Hội Nhà văn Hà Nội (1990 – 2000). Khi mới bước vào làng văn ông đã gặp "tai nạn" vì cuốn tiểu thuyết "Sắp cưới" (1956) ông viết sau Cải cách Ruộng đất bị phê phán kịch liệt. Nhưng ông vẫn kiên cường sống và viết, lấy tiếng cười và sự hài hước làm vũ khí văn chương phê phán cái xấu, bênh vực cái tốt, bảo vệ những con người bình thường cao cả. Đọc văn ông vì thế cười mà đau, cười mà thương. Ông mất đi nhưng để lại tiếng cười của ông trên một số lượng trang văn phải nói là khá lớn. Bộ tuyển này tập 1 in lại bốn tiểu thuyết của ông (Sắp cưới, Thời gian không đợi, Gọi ai lần cuối, Utopia - một miếng để đời), tập 2 in lại các truyện ngắn, phóng sự, hồi ký (Rễ bèo chân sóng). Ông còn những kịch bản điện ảnh chưa đưa vào tuyển tập này.
Nhân "Vũ Bão tuyển tập" ra mắt, tôi đưa lại bài viết dưới dạng bức thư gửi "Vũ quân" nhân dịp mừng ông 70 tuổi (2001) nói về văn chương tiếng cười của Vũ Bảo.
VŨ BÃO TUYỂN TẬP (hai tập)
Tác giả: Vũ Bão
Nhà xuất bản Văn Học, 2020-2022, Sách nhà nước đặt hàng.
Tập 1 (2020). Số trang: 995 (khổ 14,5x20,5). Số lượng: 1000.
Tập 2 (2022). Số trang: 942 (khổ 14,5x20,5). Số lượng: 500.
Anh cười, tôi cười, ai cười…
Không, không phải vì anh có tập truyện mang tên Ông khóc, tôi cũng khóc mà tôi đặt "tít" ngược cho bức thư gửi anh trong ngày vui này như vậy đâu, Vũ quân ạ. Cái ông Cống trong truyện đó, Giám đốc Sở Thể dục thể thao tỉnh Sông Ninh, khóc khi được bí thư tỉnh ủy gắn huy hiệu 40 năm tuổi Đảng ngay trên sân bóng vì đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ chính trị của đại hội đảng bộ tỉnh đề ra là bằng bất kỳ giá nào phải đưa đội bóng đá tỉnh lên hạng A1. Và tôi (người kể chuyện) cũng khóc vì "tôi hiểu ông Cống đã phải làm bao trò nhảm nhí để giành được phút linh thiêng nhất đời". Nhảm nhí để linh thiêng. Đấy là anh khóc hay anh cười hả Vũ quân? Cười ra nước mắt.
Thói thường sinh ra đời "con người có miệng có môi, khi buồn thì khóc khi vui thì cười". Nhưng sống ở đời rồi mới biết "ra trường danh lợi vinh liền nhục, vào cuộc trần ai khóc dở cười". Và trải thăng trầm cuộc đời, từ phản xạ sinh lý tự nhiên có những người "ngộ" được phản xạ tâm lý xã hội "khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười". Vũ quân, cái cười của anh là như vậy.
Ai đó nói: cái cười là vũ khí của kẻ mạnh. Ai đó nữa nói: người biết cười là người biết khóc. Cầm súng, trên chiến trường, anh đã bị thương. Cầm bút, trên văn trường, anh đã bị thương. Máu anh đổ xuống vì đất nước, máu ấy đỏ, không được hóa đen. Mực anh viết ra vì nhân dân, mực ấy đen, không được tô hồng. Do đó, với tư cách người lính và nhà văn, anh không chịu nổi sự bất công, sự lộn sòng, sự đánh tráo các giá trị. Đọc loạt truyện của anh về chủ đề này, tôi hiểu anh đã đau lắm, đau đến uất ức, để chỉ có bật lên cười mà thôi, cười ngao ngán cái sự đời. Sự đời nhố nhăng, anh cười. Những "nhà trẻ không có bô", những "phó tiến sĩ không hữu nghị", những "bút bi hết mực". Anh cười cái "lý sự người đời" (người đời đây không phải người thường) nói xuôi cũng được nói ngược cũng xong, coi sinh mạng con người – cả thể xác và tinh thần – nhẹ như không. Tập trung nhất là loạt truyện viết về những người lính thường.
Anh là nhà văn của những người lính thường, những Rãng, Thảnh, Chình, Thi "sống hết mình khi nước gặp tai ương", không màng thiệt hơn, không cầu nổi danh nổi tiếng. Họ chưa có chiến công, chưa có tên trong từ điển, nhưng nhờ họ chiến công mới được lập, từ điển mới có tên. Họ là đất, nuôi hoa thơm quả ngọt nhưng luôn nằm dưới chân người qua lại. Vì vậy mà họ hay bị cướp công, bị "hy sinh" cho kẻ khác ngoi lên hưởng danh hưởng lợi. Công của Rãng, Bành hưởng (Người chưa có chiến công). Công của Thảnh, Lịch hưởng (Lý sự người đời). Công của Thi, Thành hưởng (Gọi ai lần cuối). Tiếng cười của anh khoan xoáy vào hiện thực làm bật lên lời cảnh báo: đang có hiện tượng vong ân bội nghĩa đối với máu xương của bao người ngã xuống. Nhà văn như thấy trước: trong truyện Người không có tên trong từ điển, nhân vật Chình (xê-hát) bị hy sinh, gia đình nhận bằng Tổ quốc ghi công thấy tên ghi thành Trình (tê-e-rờ), ông bố đưa lên huyện xin đổi cái bằng khác ghi đúng tên con mình.
Vừa rồi báo chí xôn xao quanh vụ "30 năm bỏ quên một anh hùng" ở huyện Tĩnh Gia (Thanh Hóa), nguyên do cũng vì thái độ tác trách, lãnh đạm của các cấp có thẩm quyền quanh cái tên người anh hùng: bằng tuyên dương năm 1970 đề là Vũ Tiến Trung, tên ở chiến trường, còn tên thật là Vũ Hữu Bẩy. Các tài liệu có cơ sở pháp lý đã có đủ để chứng minh Vũ Tiến Trung là Vũ Hữu Bẩy, vậy mà huyện đùn lên tỉnh, tỉnh đùn lên Bộ Quốc phòng, Bộ lại đẩy xuống tỉnh, dây dưa né tránh mãi, để tấm bằng tuyên dương anh hùng đã 30 năm về huyện vẫn chưa được trao. Nếu được dự một cuộc họp của các bộ phận chính sách quân đội lo việc này, tôi sẽ đưa cái truyện của Vũ quân cho họ đọc, và sẽ xin phát biểu bằng cái câu Vũ quân nói qua miệng ông huyện đội trưởng với người cán bộ trợ lý chính sách: "Cậu thì suốt đời sợ sai sách mà chẳng bao giờ lo sách cũng có lúc sai. Người ta đẻ đứa con đau đứt ruột, nuôi nó mười tám năm trời, cho nó ra mặt trận còn chẳng tiếc, mình thì có hai chữ xê-hát thôi mà cũng tiếc công viết, lý sự dài dòng." Công của anh đấu tranh bằng văn chương cho sự lập lại công bằng giá trị, Vũ quân ạ, đồng đội anh, bạn đọc anh biết ơn nhiều lắm.
Tiếng cười là vị thuốc giải thiêng. Khi cười mọi tôn ti đẳng cấp được san bằng, mọi giá trị được ngang hàng, mọi bản chất được lột trần, mọi người được bình đẳng. Một trật tự khác được xác lập. Chân lý ở trong tiếng cười. Cái cảnh cắm cờ trên bốt Chè là giả đấy, là diễn đấy, là cảnh đóng để quay phim đấy, cái tay cầm cờ ấy chính là cái thằng đã vãi linh hồn ra quần trong trận đánh thật. "Cái quần trong phim là cái quần khác đấy", thế là tiếng cười bật ra giải thiêng một huyền thoại, xóa bỏ một hình ảnh, dẫu đẹp nhưng là giả. Nhưng không chỉ cười, anh còn kêu lên như báo động ở câu kết truyện ấy. Bởi không thì nguy quá, giả đã thay thật, đã thành thật, đã dối trá ngụy tạo lịch sử. Như chiếc xe tăng 390 húc đổ cổng Dinh Độc Lập trưa ngày 30/4/1975 thì nằm tít rừng sâu, còn chiếc xe 843 thì ngang nhiên lên phim, lên ảnh, vào sách sử, sách giáo khoa, truyền khắp năm châu. May còn có bức ảnh của một nữ ký giả Pháp chụp đúng thời gian, địa điểm ấy đã giúp cứu vãn một sự thật lịch sử. Báo chí có cách làm sử theo tính thông tấn của nó. Văn chương không làm sử, nhưng nó giúp con người đọc sử như vốn có.
Thật ra, ở truyện Người vãi linh hồn, Vũ quân mô tả một loại người cướp cờ, cướp công, xây vinh quang riêng mình trên xác đồng đội. Anh hay nói đến hai loại người: loại tốt số, sinh vào giờ thiêng thì chẳng làm mà được hưởng, tử vào giờ thiêng thì thành thần thành thánh được hương khói thờ phụng; loại xấu số, cứ lầm lụi làm mà vô danh vô tích. Trước đây một nhà văn đàn anh họ Vũ – Vũ Trọng Phụng – thấy đời là vô nghĩa lý và đổ tất cả tại cái số, số phận. Thằng Xuân tóc đỏ "số đỏ" nên từ một đứa bé lang thang nhặt ban sân quần trở thành một anh hùng ái quốc. Vũ quân trong những sáng tác viết giọng như tưng tửng, đùa đùa của mình chắc cũng tâm trạng và cảm hứng ấy. Gọi ai lần cuối? "Thằng Thành hưởng hết phần vinh quang của cả tổ chốt, còn thằng Thi đang nằm một mình trên ngọn đồi gió hú, sao còn gọi là công bằng? Người chết làm sao nói được điều đó". Cỏ đã trùm kín bãi chiến trường xưa. Cỏ đã che lấp ký ức không ít người. Gọi ai lần cuối? Vũ quân ạ, câu anh hỏi chỉ cỏ trả lời được mà thôi.
Bốn năm trước Gọi ai lần cuối ra sách, anh tặng tôi với lời đề "người không bao giờ chịu cho ai gọi mình là nhà văn trẻ". Đấy là anh đùa tôi nhân một kỷ niệm. Hồi năm 1993, hội nghị văn trẻ Hà Nội tổ chức lần đầu tại khu biệt thự Hồ Tây, tôi mang đến bản tham luận "Tản mạn quanh tiếng trẻ" nói cái ý là trước trẻ tuổi đến mấy trong văn giới vẫn gọi nhau bằng ông, còn nay dù đã tuổi ông vẫn bị coi là nhà văn trẻ, tiếng trẻ như một cách xoa đầu, bao dung. Anh đọc qua, vờ gắt: công chúng tao chạy hộc hơi chỗ này chỗ khác xin tiền mới làm được hội nghị này, báo cáo của mày như thế thì giải tán hội nghị đi à. Hội nghị đó đã diễn ra vui vẻ, sinh động. Tôi nhớ, khi nói chuyện với các đại biểu, một ông họ Phạm (Thế Duyệt) lúc đó đang là Bí thư thành ủy ngồi dự suốt buổi, chắc nhớ lại cái tản mạn của tôi, đã nói như tâm tình: tôi năm nay 58 tuổi, đã có cháu nội cháu ngoại, nhưng trong Bộ Chính trị vẫn được coi là trẻ... Thế đấy, Vũ quân ơi. Anh là Phạm Thế Hệ năm nay bảy mươi xuân ta, tôi là thế hệ Phạm sau anh hơn hai giáp, anh chưa già tôi nỡ đâu dám trẻ, anh còn cười tôi sao dám khóc. Anh cười, tôi cười, chúng ta cười, và ai cười nữa anh? Những người không cười, chắc cũng không khóc, họ có lẽ là những người không nghiêm túc, Vũ quân nhỉ?
"Hài hước là cái phao cứu sinh trên sóng cả cuộc đời" (Wilhelm Raabe – nhà văn Đức), nhờ thế, anh hai lần bị thương, vết đạn đồng và đạn chữ, nhưng anh vẫn sống, sống khỏe, và viết khỏe. Với anh hôm nay tôi không nhắc chữ "cổ lai hy", tôi không dùng chữ "mừng thọ", chỉ chúc anh còn đủ sức "vẩy bút làm mưa gió" như bút danh anh đã chọn tự thuở nào. Học theo người trước, tôi xin tặng anh đôi câu đối ghép bằng tên các tác phẩm của anh:
Phút 89 sắp cưới phá đám, ông khóc tôi khóc, cô búp bê buồn ngôi sao nhỏ
Qua Hướng Hóa nơi đến khe tre, thời gian không đợi, xe tăng ta mãi cũng đến bờ.
Hà Nội, 2001 – 2022
Sau teaser trailer đầy cảm xúc, phim điện ảnh “Mưa đỏ” tiếp tục công bố loạt poster nhân vật, khắc họa rõ nét hai chiến tuyến giữa mùa hè năm 1972.
Ngày 28/7, Liên đoàn Bóng đá Đông Nam Á (AFF) đã chính thức thông báo về việc áp dụng công nghệ VAR tại trận chung kết Giải vô địch U23 Đông Nam Á 2025 giữa đội tuyển U23 Việt Nam và đội tuyển U23 Indonesia.
Một người bạn từ TP Hồ Chí Minh ra Huế du lịch, sau khi đi dạo bên bờ sông Hương, ghé thăm đồi Thiên An, đồi Vọng Cảnh…khi trở về đã chia sẻ cảm nhận: “Người dân Huế quá sung sướng khi đang sống trong một “khu resort khổng lồ” mà không hề hay biết”.
Chiều 28/7, một vụ xả súng xảy ra tại chợ Or Tor Kor (quận Chatuchak, thủ đô Bangkok, Thái Lan) khiến 6 người thiệt mạng.
Vướng mắc cuối cùng liên quan đến việc nắn tuyến đường để bảo tồn biệt thự cổ Võ Hà Thanh (nhà lầu Ông Phủ, phường Trấn Biên, thuộc phạm vi TP Biên Hòa cũ) đã được tháo gỡ, Dự án Đường ven sông Đồng Nai (tỉnh Đồng Nai mới, sau sáp nhập 2 tỉnh Đồng Nai, Bình Phước) sẽ được tăng tốc thi công để hoàn thành.
Diễn viên Mai Huê trong vai Thảo hiện đang gây nhiều tranh cãi và là nhân vật bị khán giả cảm thấy bức xúc, ghét nhất trong phim "Dịu dàng màu nắng".
Vừa chính thức khai trương cuối tuần qua, Sun Gallery Vung Tau đánh dấu cột mốc quan trọng trong hành trình Sun Property và đô thị biển Blanca City tiệm cận với khách hàng phía Nam.
Ông Piyasak, CEO của công ty tài chính Ngern Tid Lor (NTL) nổi tiếng Thái Lan, người đứng sau một trong những thương vụ IPO lớn nhất ngành tài chính chứng khoán Thái Lan, đã gia nhập làm thành viên HĐQT độc lập của F88 ngay trước thềm công ty này chuẩn bị lên UPCoM. Với những kinh nghiệm thực chiến quốc tế của mình, F88 kỳ vọng ông Piyasak sẽ mang lại những giá trị mới cho hành trình lớn hơn của mình trong tương lai.
Nguyên Hoàng hậu Viên Tề Quy yêu chồng hơn cả con trai, đã vì giang sơn xã tắc mà muốn giết con mình để ngăn họa về sau.
Các vị trí bị đứt gãy, nứt toát và sụt lún nằm trên tuyến Tỉnh lộ 627, Quốc lộ 40B đoạn đi qua xã Măng Ri và khu vực giáp ranh của địa phương này.
Mỗi ngày, anh Thành ở xã Mường Xén, Nghệ An nấu hơn 1.200 suất cơm gửi đến người dân vùng lũ. Không riêng anh Thành, nhiều người khác giữa tâm lũ đã có những hành động thiết thực giúp đỡ bà con trong lúc khốn cùng nhất.
Giải đấu Pickleball Negin Phantom 2025, đã quy tụ nhiều Ca sỹ, nghệ sỹ, diễn viên nổi tiếng cùng với các tay vợt là những gương mặt nổi tiếng trong giới Pickleball.
Là một trong 5 doanh nghiệp Việt Nam có điểm số ACGS cao nhất năm 2024, VPBank được vinh danh tại Hội nghị và Lễ trao giải Quản trị Doanh nghiệp ASEAN.
V.League 2025/2026 đang trong giai đoạn chuẩn bị cuối cùng, tuy nhiên đến nay CLB Quảng Nam vẫn chưa có văn bản xác nhận chính thức việc tiếp tục góp mặt ở mùa giải mới.
Chủ tịch Ủy ban T.Ư Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Đỗ Văn Chiến đã đến thăm Đại sứ quán Việt Nam tại Nhật Bản, làm việc với cán bộ ngoại giao cùng đại diện cộng đồng Việt Nam tại Nhật Bản.
"Hoa Lư mùa lễ hội" ghi lại những khoảnh khắc rực rỡ và trang nghiêm của vùng đất Cố đô trong mùa lễ hội truyền thống. Những đoàn rước kiệu uy nghi, nhịp trống hội vang vọng, múa rồng sôi động, cờ hoa rợp sắc... làm sống dậy khí thế đất kinh kỳ.
Nhưng điện thoại anh luôn sạch bóng, lịch trình rõ ràng như sách giáo khoa.
Tổng Bí thư Tô Lâm yêu cầu, lực lượng An ninh chính trị nội bộ cần kịp thời phát hiện những biểu hiện “lợi ích nhóm,” trục lợi, tác động thể chế, chính sách trong quá trình đẩy mạnh xây dựng, hoàn thiện pháp luật.
Hàng loạt cửa hàng tiện ích gắn thương hiệu Winmart, Winmart+/Win xuất hiện ở các tỉnh lẻ, khu dân cư nông thôn cho thấy, Wincommerce (thuộc Tập đoàn Masan) đang dẫn đầu xu hướng hiện đại hoá thị trường nông thôn, thể hiện chiến lược "phủ sóng" ấn tượng, giúp WCM khai phá thị trường trị giá hàng chục tỷ USD.
Tàu ngầm Yasen-M được trang bị tên lửa siêu thanh Zircon có thể gây ra nguy cơ đe dọa nghiêm trọng cho hạm đội đối phương, Tạp chí Military Watch đưa tin sau khi Tổng thống Nga Vladimir Putin ra lệnh sản xuất hàng loạt tàu ngầm tuần dương.
Liên quan đến vụ dùng điếu cày đánh người xảy ra ở phường Liên Hòa, Quảng Ninh, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Quảng Ninh đã ra Quyết định khởi tố vụ án hình sự về tội "Cố ý gây thương tích".
UBND tỉnh Đồng Nai vừa ban hành Quyết định số 457/QĐ-UBND về việc thành lập Ban chỉ đạo về phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo, chuyển đổi số và triển khai Đề án 06 tỉnh Đồng Nai. Theo quyết định này, Ban Chỉ đạo do Chủ tịch UBND tỉnh Võ Tấn Đức làm Trưởng ban; Phó Chủ tịch UBND tỉnh Lê Trường Sơn làm Phó Trưởng ban thường trực.
Trung tướng Đinh Văn Nơi, Cục trưởng Cục An ninh chính trị nội bộ đã báo cáo báo cáo với Tổng Bí thư Tô Lâm và Đoàn công tác về tình hình, kết quả công tác đảm bảo an ninh chính trị nội bộ thời gian qua, phương hướng, nhiệm vụ thời gian tới.
PGS.TS Nguyễn Quang Tuyến cho rằng cần nâng cao vai trò lãnh đạo địa phương, thúc đẩy xóa nhà tạm, nhà dột nát. Gắn trách nhiệm người đứng đầu, đảm bảo an sinh xã hội, cải thiện đời sống dân cư.
Đỗ Chung Nguyên vừa gia nhập CLB Ninh Bình để mở ra cơ hội khoác áo U23 Việt Nam cũng như ĐT Việt Nam nếu anh thi đấu tốt và nhận được sự quan tâm của HLV Kim Sang-sik.
Ông Nguyễn Tiến Huấn, cựu chiến binh, nông dân ở thôn Khe Cò, xã Sơn Tiến, tỉnh Hà Tĩnh (trước đây, Sơn Tiến là một xã của huyện Hương Sơn cũ) đã làm giàu từ mô hình nuôi gà thả vườn, nuôi lợn, trồng cây ăn quả...
Ngày 28/7, HĐND TP.HCM đã thông qua Tờ trình của UBND TP.HCM, về việc hỗ trợ đối với lực lượng cộng tác viên Đội quản lý trật tự đô thị và người ký hợp trong chỉ tiêu biên chế của Hội Chữ thập đỏ cấp huyện (cũ) nghỉ việc, do thực hiện mô hình chính quyền địa phương 2 cấp.
Cử tri đề nghị Bộ GDĐT có bộ sách giáo khoa chung áp dụng cho học sinh trên cả nước cho phù hợp với điều kiện thực tế xã hội hiện nay.
Suốt 8 năm qua, ông Nguyễn Văn Phân ở ấp 8, xã Vĩnh Viễn, TP Cần Thơ sau sáp nhập tỉnh (trước sáp nhập tỉnh, Vĩnh Viễn là 1 xã của huyện Long Mỹ, tỉnh Hậu Giang cũ) mạnh dạn thử nghiệm trồng dừa sáp trên vùng đất phèn. Kết quả bước đầu cho thấy cây dừa sáp trên đất phèn có thể mang lại hiệu quả kinh tế và nhân rộng tại địa phương.
Chúng tôi đi giữa những khu chợ bỏ hoang, được đầu tư bằng ngân sách nhà nước từ vài tỉ đến hàng chục tỉ đồng để “sờ” được sự lãng phí. Những công trình được ví như "ung nhọt" lãng phí cần điều trị gấp.
3