Xem phim, tôi bật khóc hiểu ra lý do con càng ngày càng xấu tính: Không phải tại con, mà do người làm mẹ đã thờ ơ!
Là cha mẹ, chúng ta thường chỉ nhìn vào hành vi hiện tại của con mà quên mất điều gì đã tạo nên chúng.
Báo điện tử của Trung ương Hội Nông dân Việt Nam
Tổng biên tập: Nguyễn Văn Hoài
Phó Tổng Biên tập: Phan Huy Hà (Thường trực), Lưu Phan, Đỗ Thị
Sâm, Hoàng Sơn
Giấy phép số 115/GP-BTTTT cấp ngày 01/3/2022
Bản quyền thuộc về Báo điện tử Dân Việt.
Mọi hình thức sao chép lại thông tin, hình ảnh phải được sự đồng ý bằng văn bản .
Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất
Ca trù là cả cuộc đời
Xin chào NSND Kim Đức, được biết bà là nữ nghệ sĩ cao tuổi nhất đạt được danh hiệu cao quý “Nghệ sĩ Nhân dân” (NSND) do Nhà nước trao tặng vào tháng 8/2019 vừa qua. Vậy cảm xúc của bà hiện tại như thế nào?
- Tuổi tôi cũng đã cao nên khi được Đảng và Nhà nước phong tặng danh hiệu NSND, lúc đầu tôi cũng khá bất ngờ, sau đó là vui mừng và cảm động. Vui cho bản thân là một phần thôi, cái chính là vui cho nghề, cũng phấn khởi lắm vì đã mang lại niềm hãnh diện cho những nghệ sĩ theo đuổi nghệ thuật truyền thống như tôi.
Thú thật, danh hiệu thì tôi có rất nhiều, từ NSUT vào những năm 1993, những năm tháng công tác ở Đài Tiếng nói Việt Nam với vô số danh hiệu lớn nhỏ, rồi ở gia đình, địa phương, bằng khen Công dân Ưu tú, Người phụ nữ truyền cảm hứng, Tấm gương mẫu mực,... hằng năm đều có đến mức trong nhà chẳng còn chỗ mà treo (cười)
Nói vậy thôi nhưng đối với tôi, danh hiệu cũng chỉ là một phần. Đến với ca trù từ những năm 7 tuổi cho đến nay, tôi luôn tâm niệm, quan trọng nhất vẫn là mình đã cống hiến, đã làm được những gì cho nghề, có được những danh hiệu đồng nghĩa với trách nhiệm của mình với nghề càng phải cao hơn nữa.
NSND Phó Thị Kim Đức.
Như bà đã chia sẻ, bà đến với ca trù từ năm 7 tuổi, cho đến nay đã hơn 80 năm. Ca trù vốn là một bộ môn được đánh giá là “khó” và kén cả người nghe lẫn người học, vậy điều gì đã đưa bà “bén duyên” và “chung thủy” với ca trù đến vậy?
- Nói đến “cái duyên” thì thật ra là do gia đình tôi có truyền thống hát ca trù từ lâu đời, vì vậy tôi cũng đến với nghề như một lẽ tự nhiên. Cả bà nội, bố, anh trai, bác, cô chú ruột của tôi thời xưa đều là những nghệ nhân ca trù nổi tiếng ở phố Khâm Thiên, con phố này được coi là “địa danh ca trù” đất Bắc những năm trước cách mạng. Tôi được bố dạy về nhịp phách, về cách hát từ những năm 7 tuổi. Khi lên 13 tuổi thì bắt đầu được đi theo bố với anh đi hát ở Khâm Thiên như một đào nương chính thức. Tôi hào hứng, tôi hát hăng say lắm, hát quên hết mọi thứ. Vào thời điểm đó, tôi đã xác định mình sẽ theo ca trù đến cuối đời. Thế rồi chiến tranh liên miên, dân Hà Nội lúc đó buộc phải di tản hết, gia đình tôi cũng vậy. Nhưng chắc khó khăn nhất là giai đoạn khi bố tôi mất, kinh tế gia đình khó khăn vì các anh cũng đi bộ đội hết, nhà không có người lao động, tôi buộc phải nghỉ hát giữa chừng để đi làm kiếm thêm thu nhập phụ mẹ.
Còn nói về việc “chung thủy” với nghề thì đơn giản thôi, do mình yêu nghề, mình có đam mê mãnh liệt với nghề và đặc biệt là đam mê ấy không bao giờ “tắt” trong tôi. Đối với tôi, ca trù là cả cuộc đời.
“Tôi hào hứng, tôi hát hăng say lắm, hát quên hết mọi thứ. Vào thời điểm đó, tôi đã xác định, mình sẽ theo ca trù đến cuối đời”. |
Theo ca trù nhiều năm như vậy, bà cảm thấy điều gì là khó khăn nhất?
- Trong ca trù, một trong những cái khó học nhất là phách, bảo học đến phách ai cũng sợ. Ca trù khó mà bắt chước, dạy phải có cơ bản, từng cái lá phách và từng cái tay cầm phải cầm như thế nào. Tiếng phách ca trù nó khác, nó có cao độ, trường độ (nhịp) và nó đánh theo cao độ.
Ca trù có 2 lối hát: Hát khuôn và hát hàng hoa (còn gọi là hát pha). Nếu như hát hàng hoa lời hát có phần “ngả” ra, thì đối với ca trù hát khuôn, lời hát phải chắc, tiếng phải dựng, không được “ngả” giọng hay “bẻ bai” giọng. Trong hát khuôn, cả đàn, phách, hát đều đòi hỏi chuẩn, chắc và rất cầu kỳ: 1 tiếng đàn, 1 tiếng phách, 1 câu hát với trường độ cao độ như nhau. Lời buông ra, phách ăn vào, không thừa, không thiếu dù chỉ là nửa phách. Nếu phách không chuẩn sẽ không đàn được, đàn không chuẩn, phách không đánh được. Lời hát phải tròn vành rõ chữ, rõ từng dấu hỏi, ngã trong câu, nhưng lại phải ra hát chứ không được như nói.
“Sống được bằng nghề” lâu nay là nỗi niềm của rất nhiều nghệ sĩ, nhất là với nghệ thuật truyền thống. Bà nghĩ sao về vấn đề này?
- Loại hình nghệ thuật khác tôi không nói, nhưng đối với ca trù, thẳng thắn mà nói, tôi phải thừa nhận người nghệ sĩ không thể sống bằng nghề ở thời điểm này được. Bởi hiện nay có còn ai biết nghe nữa đâu mà tạo ra kinh tế được. Bây giờ người ta hip hop, nhạc trẻ nhảy loạn lên mới ra tiền. Cho nên bây giờ các ca sĩ mới họ giàu lắm, chứ còn ngành nghệ thuật dân tộc của mình thì nghèo, chả có tiền đâu.
Cả cuộc đời gắn bó với ca trù, chắc hẳn bà đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp với nghề, bà có thể chia sẻ kỉ niệm đáng nhớ nhất của mình không?
- Kỉ niệm thì đẹp cũng có, mà dở cũng có. Kỉ niệm đẹp nhất là thời gian khi mà ca trù thịnh vượng, khoảng từ năm 1949 - 1952. Lúc đó người nghe còn đông, người thích ca trù còn nhiều lắm, nên mình cũng được người ta tôn vinh, người ta kính trọng, yêu thích. Người biết nghe và người biết hát gặp nhau cũng như là một số nhạc trẻ người ta thích nhảy, người ta mê ấy. Có những người ở tận Sài Gòn đáp máy bay ra chỉ để nghe mấy câu hát rồi lại bay về luôn, hay là người ở Nam Định, Thái Bình lên cũng chỉ để nghe mấy câu rồi về. Tôi vui, tôi có động lực, tôi yêu nghề là ở điểm đó.
Nói chung, ca trù khó mà tiếng hát ca trù đối với những người hiểu thì thấy nó cao lắm, nó hay lắm, nhưng đối với những người không hiểu sẽ cho là không ra cái gì cả, cho nên ca trù cũng có một cái khổ, những người làm nghề ca trù cũng có cái khổ.
Ca trù là một thể loại kén người nghe, ngày xưa người học lịch sử và Hán văn nhiều thì người ta mới hiểu. Chứ giới trẻ hiện nay không hiểu gì, nhất là thanh niên ấy. Nếu không tìm hiểu thì sẽ không hiểu được cái hay của ca trù. Không những vậy, hiện nay còn không có người hát hay nên khó chinh phục được khán giả.
NSND Kim Đức nhận bằng danh hiệu Nghệ sĩ Nhân dân.
Có nhiều khán giả từng được gặp và nghe bà hát đã nhận xét: “Con người bà toát ra sự thanh cao, đài các, nền nã và dịu dàng từ lời nói, dáng đi, tiếng hát”. Phải chăng đó đều là những vẻ đẹp đặc trưng của người con gái Hà Nội?
- Tôi là con gái Hà Nội gốc. Tôi sinh ra, lớn lên, làm việc, lấy chồng rồi đến bây giờ già rồi cũng vẫn là ở trên mảnh đất này. Có lẽ cũng vì thế mà nhiều người thường nói tôi có cái khí chất đặc biệt của người Hà Nội. Con gái Hà Nội xưa kiêu hãnh, thanh lịch, e ấp lắm. Từ ngày tôi còn bé xíu cũng đã phải mặc áo dài, đi đâu cũng mặc áo dài thành quen cho nên bây giờ đi biểu diễn cũng mặc toàn bộ là áo dài. Ngày xưa con gái đi ngoài đường nói to cũng không dám vì sợ người ta nhìn xấu hổ. Còn bây giờ thì khác hoàn toàn rồi, con gái Hà Nội giờ không còn giữ được cái nét thanh cao duyên dáng đặc trưng của ngày xưa nữa.
Là một người con của Hà Nội, 88 năm gắn bó với thủ đô, chắc hẳn bà đã có rất nhiều kỉ niệm sâu sắc với mảnh đất này. Vậy điều gì trong số đó khiến bà ấn tượng nhất?
- Quê hương của mình mà! Hạnh phúc nhất, đau thương nhất cũng là trên mảnh đất này... Nhưng khó quên nhất chắc chắn là những năm tháng chiến tranh rồi. Nó khốc liệt quá mà cũng đau thương quá.
Bây giờ nói đến chiến tranh tôi hãi lắm, tôi sợ lắm, vì có lẽ không ai khổ như tôi. Chiến tranh nổ ra liên tục, hết Nhật ném bom rồi đến Nhật đảo chính Pháp, Nhật sang, rồi Trung Quốc sang. Bom nổ súng bắn không kể ngày đêm, gia đình tôi vẫn bám trụ trên mảnh đất này, chẳng ở được nơi nào cố định, cứ cả ngày chạy khắp nơi, chỗ nào ném bom bắn phá thì lại chạy sang chỗ khác rồi lại về. Chiến tranh bao nhiêu năm trời. Nhà có ba ông anh thì đi hết, người đi Vệ quốc quân, người thì Cảm tử quân, người thì Tử vệ thành, còn mỗi mình là con gái thì phải ở nhà giúp bố mẹ.
Biến cố lớn nhất chắc là khi bố tôi mất vì không kịp chạy bom. Khó khăn lại chồng chất hơn vì khi đó mẹ tôi đang mang thai đứa út. Thành ra lúc đó vừa phải chăm mẹ yếu, vừa phải chăm đứa em còn đỏ hỏn. Sau khi giải phóng, đến lúc hồi cư thì trong người chẳng còn xu nào, đi xin việc cũng chẳng ai nhận vì lúc đó mới 16 tuổi. Tôi từng phải đi làm phu, vác xẻng đi khắp nơi đi từ tờ mờ sáng để có tiền nuôi mẹ nuôi em. Nghĩ lại mà tôi sợ quá, không biết làm gì để vượt qua được lúc đó. Chiến tranh cũng làm tôi bị thương ở chân, đạn xuyên qua mắt cá chân, phải đi nằm viện mấy tháng. Nói thật là tôi vẫn không thể tượng tượng rằng mình có thể sống qua giai đoạn đó.
Đau đáu nỗi niềm giữ nghề
Hiện nay trên các sân khấu hiện đại, một số loại hình nghệ thuật truyền thống đang thưa vắng dần nên đã làm cho lớp khán giả trẻ gần như lãng quên. Trong đó, thực tế cho thấy, ca trù đang dần bị mai một và mất chỗ đứng?
- Số người biết hát ca trù thực sự đa số đều đã qua đời và người biết nghe cũng thế, gần như chẳng còn ai cả. Một mặt nữa, tôi thấy Nhà nước có khôi phục nhưng lại không khôi phục hẳn hoi, gần như kiểu “đem con bỏ chợ”. Khôi phục theo kiểu phong trào chứ không phải khôi phục chuyên nghiệp, thành ra bây giờ nó mất hẳn.
Ca trù được khôi phục cũng phải trên 30 năm nay rồi chứ không phải mới làm. Từ lúc tôi chưa về hưu đã khôi phục rồi, nhưng đến bây giờ vẫn chưa hiệu quả vì có nhiều vấn đề quá, những người phụ trách việc này vẫn còn thờ ơ quá. Ca trù là một loại hình âm nhạc đặc biệt của Việt Nam, cả thế giới không có, cũng chẳng bắt chước được.
Nhà nước cũng có kế hoạch đưa vào nhạc mới nhưng không được. Khuôn khổ của nó khác hẳn, không giống chèo với cải lương, thành ra đưa vào nhạc lý không được. Nói chung là người có nghề bây giờ cũng thấy buồn.
Nếu Nhà nước muốn khôi phục thực sự thì phải có sự nhiệt tình, chứ đừng làm như thế này, phải đặt nó vào đúng vị trí của nó và phải có trách nhiệm bảo quản thì mới được.
NSND Kim Đức luôn trăn trở về việc khôi phục ca trù và truyền nghề cho thế hệ sau.
Như bà đã nói, ca trù mai một một phần cũng là do những nghệ nhân thực sự của bộ môn này đều đã qua đời, vậy bà có suy nghĩ đến việc truyền nghề không?
- Có chứ! Đó là việc tôi luôn suy nghĩ và trăn trở suốt nhiều năm qua.
Tôi cũng có nghiên cứu, dành rất nhiều thời gian để nghe lại những băng ca trù cổ, ghi lại các phách, cô đọng lại thành tổng thể đàn, phách và hát để làm giáo trình giảng dạy rồi. Tuy nhiên, để giảng dạy bài bản thì hiện nay tôi chưa thể triển khai được vì vẫn còn nhiều vấn đề.
Những vấn đề đó là gì, thưa bà?
- Vấn đề đầu tiên có lẽ là do số lượng người học quá ít. Tôi nói như vậy không phải có ý nói bộ môn ca trù không hấp dẫn. Sở dĩ số lượng người đăng ký học ít là vì thực tế, những người hiểu về bộ môn này không nhiều, ca trù không còn đất diễn nhiều, đồng nghĩa với việc lượng người biết đến ca trù cũng giảm xuống.
Ngoài ra, người muốn theo học ca trù cần phải có rất nhiều phẩm chất. Mỗi người học trò phải theo học ít nhất từ 3-5 năm thì tôi mới cho ra ngoài biểu diễn. Muốn theo đuổi môn nghệ thuật này, phải thực sự yêu thích và có niềm đam mê. Dù có năng khiếu đến đâu mà không bỏ công rèn luyện, trau dồi giọng hát thì cũng không thành tài được. Có những người học 20 năm nhưng khi trộn phách vẫn nhầm lẫn.
Người muốn học không chỉ cần tố chất mà quan trọng nhất là phải có “cái tâm”. Nếu chỉ học để làm kinh tế thì khi theo học cùng lắm cũng chỉ học được một thời gian ngắn rồi từ bỏ, như vậy tôi sẽ không dạy.
Dành nhiều tâm huyết cho ca trù như vậy, bà có mong muốn gì ở thời điểm hiện tại không?
- Tâm nguyện lớn nhất của tôi bây giờ là chỉ mong ca trù có một chỗ đứng hẳn hoi. Tôi đã già lắm rồi, sức khỏe cũng yếu, lực bất tòng tâm, nếu còn trong thời gian công tác thì may ra còn có thể nói chuyện, đề bạt với Nhà nước chứ giờ nghỉ hưu đã mấy chục năm rồi. Số cán bộ tôi quen thì đều không còn, còn những người mới cũng không biết là ai nên rất khó.
Tôi mong các học trò sẽ gìn giữ và chuyển giao lại cho các thế hệ sau, để các thế hệ tương lai hiểu đúng về ca trù, yêu mến và gìn giữ ca trù. Tôi đã làm sẵn hết rồi, tôi cũng đã căn dặn học trò là sau này các con mở trường tư thục để dạy, nếu Nhà nước không làm thì mình làm.
Trước mắt, tôi cũng hy vọng tới đây có thể tổ chức được nhiều buổi biểu diễn ca trù mà ở đó người nghe sẽ đến mua và đặt thẻ tre thưởng, theo đúng cách mà các quán ca trù ngày xưa đã làm.
Xin cảm ơn NSND Kim Đức.
Nghệ sĩ Phó Thị Kim Đức sinh năm 1931 tại Hà Nội. Năm 1960, bà trúng tuyển lớp đào tạo giáo sinh Trường Ca kịch dân tộc Trung ương ở Hà Nội. Sau đó, nghệ sĩ Kim Đức làm cộng tác viên, rồi được tuyển là diễn viên đội chèo Đoàn Ca nhạc Đài Tiếng nói Việt Nam. Bà nghỉ hưu năm 1986 và đến năm 1993 được phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ ưu tú ngành chèo. Nghệ sĩ Kim Đức vẫn tiếp tục cộng tác thu thanh với Đài Tiếng nói Việt Nam. Bà đã lưu diễn ở nhiều nơi như Mỹ, Pháp, Thuỵ Sỹ, Hồng Kông... và được nhiều khán giả nước ngoài mến mộ. Ở tuổi 88, những nỗ lực cống hiến cho nghệ thuật của bà trong suốt những năm qua được đền đáp xứng đáng bằng danh hiệu NSND. |
Là cha mẹ, chúng ta thường chỉ nhìn vào hành vi hiện tại của con mà quên mất điều gì đã tạo nên chúng.
Những món ăn này có tác dụng bồi bổ sức khỏe, hỗ trợ rất tốt trong vấn đề sinh lý đàn ông và cả kéo dài tuổi thọ.
Tâm điểm bóng đá đêm nay rạng sáng mai là trận chung kết UEFA Nations League 2024/2025 giữa Tây Ban Nha vs Bồ Đào Nha. Vậy NHM Việt Nam có thể xem trực tiếp Tây Ban Nha vs Bồ Đào Nha trên kênh nào?
Thành Cát Tư Hãn đã từng cứu sống một vị tướng quân khi người này đang trên bờ vực sinh tử vì bị mũi tên bắn trúng. Ông đặt vị tướng này vào bụng con bò, khiến người này cải tử hoàn sinh. Đây được gọi là “phúc yểm liệu pháp”, quả là một phương pháp điều trị độc đáo.
Với sự toả sáng của Nguyễn Thị Bích Tuyền và Trần Thị Thanh Thuý, ĐT bóng chuyền nữ Việt Nam đã thắng dễ ĐT bóng chuyền nữ Đài Loan (Trung Quốc) với tỷ số 3-0 (25-17, 25-16, 25-17) ở lượt trận thứ 2 vòng bảng Giải bóng chuyền nữ AVC Nations Cup 2025 .
Tháng 5 Âm lịch là thời điểm tốt để đạt được hiệu suất tăng tốc và mỗi người sẽ có cách để đạt được cơ hội bứt phá thành công, kinh doanh thu lợi lớn.
Ở trận tranh hạng 3 UEFA Nations League vừa kết thúc trên sân MHP Arena, tiền đạo Kylian Mbappe tỏa sáng với 1 pha lập công và 1 đường kiến tạo thành bàn giúp ĐT Pháp đánh bại ĐT Đức với kết quả 2-0.
Sau phản ánh của Báo Dân Việt, UBND tỉnh Đắk Nông đã giao Sở Nội vụ chủ trì kiểm tra, xác minh việc UBND thị trấn Kiến Đức và UBND xã Kiến Thành (huyện Đắk R’lấp) bị tố nợ tiền cơm, tiền văn phòng phẩm, tiền hoa của tiểu thương.
Nghệ sĩ Nhân dân Quang Vinh - nguyên Cục trưởng Cục Nghệ thuật biểu diễn làm Trưởng Ban Giám khảo Hoa hậu Du lịch Việt Nam 2026.
“Trung vệ thép" báo tin buồn cho HLV Kim Sang-sik; HLV Park Hang-seo gặp Son Heung-min và Lee Kang-in; Hevel gia nhập Johor Darul Ta'zim; M.U sắp thanh lý 3 ngôi sao; Grealish lọt vào tầm ngắm của Newcastle.
Mỹ tin rằng Moscow đang chuẩn bị một cuộc trả đũa đáng kể cho Chiến dịch Mạng nhện của Ukraine, chiến dịch đã phá hủy hoặc làm hư hại hàng chục máy bay chiến lược của Nga tại các căn cứ trong nước.
Dù trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống riêng, Nghệ sĩ Ưu tú Ngọc Trinh vẫn giữ được vẻ ngoài xinh đẹp, rạng rỡ.
Mưa lớn cục bộ tại thị trấn Mường Khương, huyện Mường Khương, tỉnh Lào Cai trong ngày 8/6 đã gây nhiều thiệt hại về hoa màu và khiến 1 người bị cuốn trôi mất tích khi đi vớt mạ dưới suối.
Chị Đặng Hồng Đông ở ấp Cái Nước Biển, xã Phú Tân, huyện Phú Tân (tỉnh Cà Mau) đã kết nối với công ty heo rừng Đồng Tháp xây dựng mô hình nuôi heo rừng lai (nuôi lợn rừng lai) tại gia đình mình.
4 con giáp này cuối cùng cũng đón đợi được cơ hội để xoay chuyển vận mệnh, mọi việc ngày càng suôn sẻ hơn, thu nhập tăng vọt.
Nga đã giành được chiến thắng ngoại giao trước Ukraine và Mỹ khi đề nghị trả lại thi thể của các chiến binh Lực lượng vũ trang Ukraine đã chết, cựu sĩ quan tình báo Mỹ Scott Ritter cho biết trong một cuộc phỏng vấn với kênh YouTube Dialogue Works.
Tiếng nổ lớn phát ra tại tiệm sửa xe đạp của người đàn ông ở Bạc Liêu, khiến chủ tiệm tử vong tại chỗ.
Với mức thu nhập cao ngất ngưởng, Tiến Linh tự tậu được cho mình xế hộp bạc tỷ và bộ sưu tập hàng hiệu đắt đỏ.
Những năm qua, huyện biên giới Tây Giang, tỉnh Quảng Nam đang đẩy mạnh phát triển sản phẩm du lịch nông thôn, đặc biệt chú trọng xây dựng các mô hình phát triển du lịch nông nghiệp, nông thôn, du lịch cộng đồng theo hướng du lịch xanh gắn với xây dựng nông thôn mới đã giải quyết được nhiều lao động ở nông thôn, giúp họ vươn lên thoát nghèo bền vững. Nhờ đó, góp phần nâng cao chất lượng các tiêu chí nông thôn mới.
Cựu Chủ tịch FLC Trịnh Văn Quyết được vợ nộp khắc phục thêm 1.400 tỷ đồng - hoàn thành toàn bộ nghĩa vụ dân sự 2.500 tỷ trong vụ án. Với tình tiết này, tại phiên phúc thẩm tới đây, bị cáo có thể được xem xét ra sao?
Văn hóa Quỳnh Văn được biết đến khi nữ khảo cổ học Madele Colani là người đầu tiên phát hiện và ghi nhận loại hình di tích cồn sò điệp khu vực Cầu Giát (tỉnh Nghệ An) vào những năm 1930 - 1932.
Hương vị truyền thống tinh tế của vùng trung du ven biển sẽ mở rộng trải nghiệm ẩm thực, đưa du khách đi từ những con phố đông đúc đến những làng nghề bánh đậu xanh, từ bánh đa cua thơm lừng đến rươi Tứ Kỳ đặc sản khó quên.
Một trong những tiêu chí đầu tiên để chọn chủ tịch xã, cán bộ xã mới sau sáp nhập là có năng lực lãnh đạo và tư duy đổi mới dám nghĩ dám làm.
Mới đây, ông "trùm truyền thông" Bửu Điền, Color Man – người từng đứng sau đế chế truyền thông giải trí Điền Quân – đã gặp gỡ với đạo diễn Khương Dừa, “đệ tử” thân tín một thời, sau thời gian dài kể từ khi công ty phá sản.
Qua khảo sát thực địa cho thấy, rừng phòng hộ huyện Đồng Xuân, tỉnh Phú Yên có nhiều đàn voọc chà vá chân xám (một loài động vật hoang dã đặc hữu) tại khu vực rừng thuộc xã Phú Mỡ (huyện Đồng Xuân). Các cơ quan chức năng của tỉnh Phú Yên và Trung tâm GreenViet đã đề ra nhiều giải pháp nhằm bảo vệ loài động vật quý hiếm này.
Sáng 8/6 (giờ địa phương, chiều cùng ngày theo giờ Hà Nội), Thủ tướng Phạm Minh Chính bắt đầu các hoạt động trong khuôn khổ chương trình tham dự Hội nghị Đại dương Liên Hợp Quốc lần thứ ba (UNOC 3)
Trở thành quả phụ khi còn rất trẻ lại bị cuốn vào cuộc chiến quyền lực chốn thâm cung, quá trình hơn 40 năm cô quả của Từ Hy Thái Hậu thật ra cũng chẳng dễ dàng gì.
Nhằm đẩy mạnh xuất khẩu, các cơ quan chức năng và cảng cá ở tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu đang tăng cường hỗ trợ cấp giấy xác nhận nguồn gốc nguyên liệu hải sản khai thác cho doanh nghiệp chế biến thủy sản.
Lãnh đạo Vidifi cho biết, nếu được giao là nhà đầu tư mở rộng cao tốc Bắc - Nam với chiều dài khoảng 300km, đơn vị cùng các nhà đầu tư liên danh cam kết và đảm bảo tiến độ.
Trải qua nhiều biến cố, làng Cựu vẫn giữ cho mình được nét xưa, cũ. Bước qua cánh cổng làng, một thế giới cổ kính, yên bình khác với sự ồn ào của phố thị.