BĐVN thời gian qua đã giành được nhiều thành tích ở các cấp độ đội tuyển dưới thời HLV Park Hang-seo. Người hạnh phúc nhất có lẽ là ông khi sẵn sàng nếm đủ mọi trái đắng để cảm nhận rõ vị ngọt hôm nay?
- Nhìn lại hành trình đã qua, nói gì đi nữa cũng là chưa đủ! Đôi khi tôi chọn ngồi một mình thưởng thức ly trà nóng trong phòng làm việc, nhìn ra ngoài khung cửa quen thuộc và chiêm nghiệm lại mọi thứ.
Nơi đây, vẫn còn in dấu những cộng sự của tôi, lớp lớp thế hệ lãnh đạo VFF đi trước, các HLV đội tuyển, những cuộc họp khẩn để đi tới những quyết sách quan trọng.
15 năm kể từ khi được bầu làm Tổng thư ký VFF và 20 năm tính từ khi tôi bắt đầu tham gia làm bóng đá, từ vai trò Giám sát trận đấu V.League rồi Phó Ban tổ chức thi đấu VFF, trợ lý cho các chú Ngô Tử Hà, Trần Duy Ly… tôi đã học hỏi, tích lũy được nhiều bài học bổ ích.
Tôi không coi những vấp váp trên hành trình theo đuổi đam mê là thất bại. Ngay cả khi ai đó không hiểu mình thì cũng là lẽ thường. Tôi cố gắng làm thật tốt công việc để chứng minh thay vì đi giải thích qua lại.
Tất cả đều là những thử thách trong cuộc sống mà mình phải vượt qua để vững vàng hơn. Tôi hạnh phúc khi những lựa chọn, quyết định có tính chất dài hạn, cần đến sự kiên nhẫn của VFF thời gian qua là đúng.
Thành quả của BĐVN hơn 2 năm qua đến từ nỗ lực của cả tập thể, đặc biệt ghi dấu quyết tâm cống hiến vì màu cờ sắc áo của các cầu thủ.
Bất ngờ xuất hiện như một hiện tượng với tư cách Tổng thư ký VFF trẻ tuổi nhất khi mới 35 tuổi, đâu là điểm nhấn mà ông nhớ nhất trong thời gian đầu làm công tác quản lý?
- Năm 2005 khi tôi được bầu Tổng thư ký VFF là thời điểm BĐVN rất khó khăn sau thất bại Tiger Cup 2004 và tiếp theo là vụ tiêu cực của một nhóm cầu thủ U23 được đánh giá là tài năng nhất sau SEA Games 23.
Ngày ấy, bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam mới chỉ bắt đầu, còn bộn bề nhiều thứ từ tổ chức các câu lạc bộ (CLB) đến tính chuyên nghiệp của những thành viên tham gia, đặc biệt là giới cầu thủ. Hệ thống thi đấu cũng chưa đi vào guồng đáp ứng sự phát triển của bóng đá chuyên nghiệp, tất cả phải “xây” lại từ đầu.
Nói thì nhanh nhưng chỉ trong khoảng 2 năm sau đó, tại ASIAN Cup 2007, đội tuyển Việt Nam đã đặt mốc son lọt tới tứ kết châu lục. Thời điểm đó, chúng ta là 1 trong 4 nước Đông Nam Á (cùng với Thái Lan, Malaysia, Indonesia – PV) đăng cai VCK và là đội duy nhất của khu vực lọt qua vòng bảng với chiến thắng đáng nhớ 2-0 trước UAE, hòa Qatar 1-1, thua Nhật Bản 1-4. Tại tứ kết, chúng ta thua Iraq 0-2 tại Bangkok – đội sau đó trở thành nhà vô địch của giải đấu.
Đến lúc này, tôi vẫn coi ASIAN Cup 2007 là một “khúc cua” quan trọng trong hành trình phát triển BĐVN cũng như sự nghiệp của bản thân. Sau năm ấy, chúng ta lên ngôi vô địch AFF Cup 2008 lần đầu tiên trong lịch sử.
Tuy nhiên, những thành tích đó mang tính chất đột biến chứ không bền vững mà minh chứng là khoảng thời gian không như ý sau đó, thậm chí có người còn dùng từ “khủng hoảng”, “rơi xuống đáy” của BĐVN.
Ông muốn nói tới giai đoạn 2011-2014 khi ông rời vị trí Tổng thư ký VFF và trở về Tổng cục TDTT làm công tác chuyên môn? Thời gian đó, đội tuyển Việt Nam và U23 Việt Nam liên tiếp bị loại ngay sau vòng bảng AFF Cup 2012 và SEA Games 2013…
- Điều tiếc nuối lớn nhất đối với tôi chính là việc “rơi HCV” SEA Games 2009 vào tay Malaysia. Sự thất vọng sau kỳ SEA Games đó kéo theo một giai đoạn chúng ta không thể bật lên được khi cái nền chưa đủ vững, thiếu tính ổn định.
Sau khi không thành công ở AFF Cup 2010, SEA Games 2011, tôi đã rời vị trí Tổng thư ký VFF để trở về Tổng cục TDTT. Khoảng thời gian ấy giúp tôi nhìn lại nhiều điều và hoạch định kế hoạch rõ hơn khi trở lại ở nhiệm kỳ VII (2014-2018) trong vai trò Phó Chủ tịch phụ trách chuyên môn VFF.
Bóng đá nói riêng và thể thao nói chung luôn đòi hỏi thành tích. Nhưng mọi thứ cần phải có sự tích lũy, cần có thời gian, nước nào cũng vậy.
Việc đầu tiên tôi làm khi trở lại VFF năm 2014 là củng cố hệ thống các giải trẻ, tạo chân đế vững chắc cho sự phát triển BĐVN. Ngoài các giải U11, U13, U15, chúng ta đã có thêm 2 giải đấu cực kỳ quan trọng là U17, U19 Quốc gia, rồi mới tới U21. Điều đó giúp thế hệ các cầu thủ trẻ như Quang Hải, Văn Hậu, Đức Chinh, Đình Trọng, Tiến Linh… có nhiều điều kiện thi đấu, khẳng định tài năng.