Nói đến khiếu nại ở Trụ sở tiếp dân Trung ương, có lẽ vụ Thủ Thiêm được dư luận nhắc nhiều nhất trong những năm gần đây. Ông nghĩ gì về vụ này?
- Tôi đã tiếp, đã lắng nghe rất nhiều vụ khi người dân đến khiếu nại. Nhưng có thể nói vụ Thủ Thiêm là một trong những vụ khiếu nại điển hình về bức xúc và thời gian kéo dài nhất, có những đợt bà con ra Hà Nội nhiều tháng liền.
Trong vụ này, có lẽ tôi là cán bộ nhớ rất nhiều tên người dân và cũng có thời gian tiếp xúc nhiều với họ, đặc biệt là những năm gần đây. Nói thật, nhìn những người dân Thủ Thiêm ra đây khiếu nại là rớt nước mắt. Vừa rồi, đồng chí Chủ tịch UBND TP.HCM thay mặt chính quyền qua các thời kỳ thật tâm xin lỗi người dân Thủ Thiêm, nhưng có lẽ không thấm vào đâu so với những nỗi khổ của họ.
Ý tưởng xây dựng khu đô thị của Thủ tướng rất đúng. Nhưng quá trình thực hiện lại sai, áp dụng các chính sách sai, thu hồi đất sai, tính công khai dân chủ ở cơ sở vi phạm nghiêm trọng, người dân không đồng thuận vẫn cưỡng chế. Hệ quả là bây giờ là phải đền bù cả tinh thần và vật chất, nhưng tinh thần thì làm sao đền bù được, bởi có những người đã chết, có những người uất quá mà chết.
Vi phạm của cán bộ đến đâu sẽ xử lý đến đó theo quy định của Đảng, pháp luật của Nhà nước. Nhưng tôi muốn chia sẻ để chúng ta rút ra bài học đừng để xảy ra vụ tương tự như vậy, chứ không phải nói ra để đánh bóng tên tuổi, làm rối thêm tình hình.
Trong quá trình giải quyết khiếu nại của người dân ở Thủ Thiêm trước đây chính quyền địa phương rất bảo thủ, sợ trách nhiệm, sợ sửa sai, ảnh hưởng đến những người đi trước nên để kéo dài quá lâu, gây mất niềm tin của người dân.
Cho nên, giờ nếu chính quyền không thật tâm, không quyết tâm giải quyết rốt ráo cho người dân thì còn phức tạp, khó khăn và càng khó giải quyết. Người dân bức xúc mà chính quyền không chia sẻ được bức xúc đó, người dân sẽ không ủng hộ, mà người dân không ủng hộ thì rất khó thành công.
Trong vụ này, ông thấy mình đã làm hết trách nhiệm với người dân chưa?
- Tôi có thể khẳng định là đã làm hết trách nhiệm. Trong vụ việc Thủ Thiêm, từ đề xuất của Ban tiếp công dân Trung ương, Thủ tướng giao Thanh tra Chính phủ kiểm tra và bước đầu đã làm rõ một phần.
Đương nhiên còn nhiều điều tôi vẫn trăn trở. Tôi nghĩ, để giải quyết dứt điểm khiếu nại của người dân ở Thủ Thiêm, ngoài trách nhiệm của TP.HCM, các cơ quan Trung ương cũng phải giúp TP bằng mọi cách, cả trách nhiệm và tình cảm như đưa ra phương án, thông báo về mặt chính quyền…
Có như vậy TP mới thưc hiện được. Còn như chỉ đưa ra một kết luận, một văn bản hướng dẫn thì không phải là kết quả giải quyết tốt.
Với vụ việc này, nếu Tổng Thanh tra yêu cầu, TP.HCM mời chúng tôi sẵn sàng đối thoại với người dân, giải thích cặn kẽ để họ hiểu, việc gì chính quyền đã làm, việc gì chưa làm, điều gì bà con muốn tiếp tục…
Phải kiến nghị giải quyết cho người dân, không tránh khỏi có lúc phải đối đầu với chính quyền địa phương, thậm chí đối đầu với cấp trên. Những lúc đó ông xử lý như thế nào?
- Tôi không ít lần “nói ngược” với cấp chính quyền giải quyết, đặc biệt là cấp cơ sở, thậm chí có quyết định giải quyết rồi, tôi vẫn kiến nghị xem xét.
Đương đầu như vậy điều đáng sợ nhất là bị hoài nghi. Nhưng hoài nghi rằng tôi có tiêu cực gì với dân không thì tôi không sợ vì mình trong sáng, người dân đã khổ sở đi khiếu nại như vậy có tiền đâu mà cho tôi.
Chính quyền địa phương thường muốn bảo vệ kết quả, còn mình thì nói ngược. Nhiều lãnh đạo địa phương cự tôi, tôi cự lại luôn. Tôi xác định, tôi ở Trụ sở tiếp công dân Trung ương mà không nói lên tiếng nói của người dân mà tiếng nói đó mình thấy đúng thì ở làm gì.